Archive for Tháng Mười, 2010

XÓM THỐI (#3)

LƯU Ý: MỌI SAOCHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁCGIẢ

*Truyện ngắn by Hoàng Tuấn Dũng*

XÓM THỐI (III)
NƯỚC MẮT ĐÁ

Đứa trai vừa chuyệntrò với vợ-suýt-cưới của thằng Hạng là thằng Nhược.

Nhược mười bảy tuổi, bé choắt, chăm, ngu có tiếng.

Trước, Nhược chuyên gánh nước thuê cho những giađình nghèo không tiền lắp nước máy hoặc thuê bơm nước, lại yếu sức và sinhhoạt tằntiện.

Laođộng của Nhược rẻ nhất trầnđời: khoản ngang hai điếu thuốc không-đầu-lọc cho một gánh bốn mươi lít nước từ bể xa trăm rưởi mét.

Thương hay quý, cũng không ai trả hơn. Kháchhàng của Nhược chẳng phải Thượngđế.

Nhược bỏ học, gánh nước thuê tự mười tuổi nên người không lớn được, trừ cái vai, một khoảng thịt rộng và phẳng cóthể gá một chiếc tivi loại nhỡ. Chân tay Nhược rắn hơn cái đòn-gánh.

Đươngnhiên, Nhược có một giađình túngbấn đông anhem cuối Xóm.

***

Mười lăm tuổi, Nhược xíchmích tay Bật dạy võ.

Bật là dân ngụcư, không rõ từ miền nào đến Xóm mở Lò võ giatruyền. Trẻcon theo rầmrập.

Bật vâmváp trắngtrẻo, nóinăng lịchthiệp, dùng đầu đập vỡ viên gạch, dân quanh Lò phục lắm.

Buổi nọ, Nhược cùng thằng em trai gánh thuê cạnh Lò võ của Bật. Thằng em nghịch để rớt cái móc-gánh xuống hố rác.

Nhược nổi điên, đánh em ngã lăn ra đường, lại bắt liếm cái móc sắt bẩn.

Mọi người can, Nhược không nghe, quyết hạnhục em.

Bật vỗ gáy Nhược bảo, thôi cháu, em lóngngóng, tha cho nó, đànông đạilượng.

Ai ngờ chữ Đạilượng làm Nhược tứctối, nó nghĩ Bật xỏ nó.

Nó bảo, ông lôi con ông mà Đạilượng, tôi dạy thằng này.

Bật nói, “Cậu, thế không ổn”.

Nhược nói, “Mẹ thích tao đánh mày không?”

Cuộc chiến nổ. Khángiả rất đông. Có người muốn bênh Nhược, lại hãi Bật.

Nhược đấm. Bật vừa tránh vừa cười, hai ba phút tung đòn một lần bốp, huỵch, huỵch. Nhược cắm đầu bờ tường, thụt chân xuống cống, chống tay vào cứt gà.

Bật đánh khéo. Nhược không đổ máu, nó vừa tấncông vừa kêugào.

Một lúc, Bật đuối, trán đỏ lựng, mồhôi đầy má, áo ướt đầm. Nhược tỉnh như không, nhảy nguềnhngoàng, chưởngcước chả theo miếng nào, chửi rất dữ.

Thốtnhiên, Bật nghiến tay giáng một cú cực mạnh. Nhược văng xa, nằm bẹp mấy giây, xong ngóc cổ chửi tiếp.

Bật bảo, tao thua mày, nhóc ạ.

Và kéo họctrò vào Lò, sập cửa.

Nhược dậy, tìm thằng em đánh tiếp.

***

Sau vụ đánh nhau, Nhược thù Bật, kể xấu Bật khắp Xóm, nhưng dân Xóm biết chuyện, chỉ ậmừ.

Bật gọi trẻ quanh vùng tới Lò, dạy võ miễn tiền, nhưng lệnh chúng tẩychay Nhược, chúng nghe cả.

Những nhà thường thuê Nhược cũng gửi con học Bật. Bọn này tẩychay Nhược luôn.

Nhược hạ giá một gánh nước còn một điếu thuốc, vẫn không ai vời.

***

Nhược thu địabàn hoạtđộng về gần nhà.

Mười sáu tuổi, Nhược gây thêm vụ ầmĩ, quả này với hàngxóm.

Tộinghiệp Nhược. Như một kẻ hènmọn truyềnkiếp, bảnnăng nó là phảnkháng tấtcả những nhỏnhặt mà nó tưởng ngườiđời nhạo nó.

Hàngxóm có con mèo hoạn béo chơi trên nóc chuồngxí bị điện giật rơi nhào bấttỉnh.

Người trong nhà hét, “Mẹ thằng nào bắn vỡ đầu con Tu Tu rồi”.

Nhược có thằng em thạo bắn súng caosu, liền độnglòng sửngcồ.

Lại nổ cuộc chiến, sau vài bài chửi của Nhược.

Nhà hàngxóm ngót chục tên trai to xác. Nhà Nhược hầuhết gái, mỗi Nhược nghênhchiến. Nó chả sợ. Mất gì phải sợ?

Và Nhược chẳng thua, dù không thoát khỏi trọngthương, băngbó cả tuần.

Xóm hãi Nhược. Nó dạt khu khác kiếm ăn.

***

Đầu năm, Nhược bảo mẹ, con xây nhà lấy vợ.

Chiềuchiều, Nhược gánh về xỉ than, vôi cục, các thứ vặtvãnh gom nhặt trong ngày cày mướn. Một tuần nó dành một buổi sàng cát, tôi vôi, đóng gạch. Nhiều tuần, nó sảnxuất được đống gạch lớn, mót được mấy tạ ximăng, hố cát vàng, bó tre tươi, và một cuộn giấy-dầu mới.

Nhược nói, “Đủ, nghỉ làm, xây nhà”.

Xin mẹ góc vườn, Nhược tự đào móng, trộn vữa, và tự xây bằng một chiếc bay rỉ. Việc này nó có khiếu, tường xây vuôngvức.

Khi bốn bức tường cao quá vai, gạch hết. Nhược đổ vật ra nền nhà tươnglai.

Ôm cuộn giấy-dầu trong tay, nó khóc. Những cú đánh của Bật và lũ trai hàngxóm không ănnhằm cú đánh của sốphận. Nó đã thấy mình yếuớt xiết bao.

***

Nhược không nói chuyện xây nhà cưới vợ nữa. Cha mẹ anh chị em nó cũng thôi cười bốn bức tường không cửasổ, giờ mốc đen như trải đã vạn năm.

Bữa rồi, Nhược mơ một cơn mơ hồng rực. Nó liền mua xổsố và trúng một giải vừaphải. Nó quyếtđịnh làm ngay hai việc. Việc thứ hai, tìm Bật xin học võ. Người ấy xứng bậc Thày.

XÓM THỐI (IV)
THU THIỆT THÒI

Nhiều lần xinlỗi và nàinỉ, Nhược mới được Bật nhận nhập Lò.

(Dừng bốt câu vìu)

(Hải Phòng 1992)

***

Chúthích by An Hoàng Trung Tướng

Phụlục

Danhsách Từ Dính trong bài:

– Chuyệntrò: (Chuyện trò).
– Giađình: (Gia đình).
– Sinhhoạt: (Sinh hoạt).
– Tằntiện: (Tằn tiện).
– Laođộng: (Lao động).
– Trầnđời: (Trần đời).
– Kháchhàng: (Khách hàng).
– Thượngđế: (Thượng đế).
– Cóthể: (Có thể).
– Tivi: (Ti-vi).
– Đươngnhiên: (Đương nhiên).
– Giađình: (Gia đình).
– Túngbấn: (Túng bấn).
– Xíchmích: (Xích mích).
– Ngụcư: (Ngụ cư).
– Giatruyền: (Gia truyền).
– Rầmrập: (Rầm rập).
– Vâmváp: (Vâm váp).
– Trắngtrẻo: (Trắng trẻo).
– Nóinăng: (Nói năng).
– Lịchthiệp: (Lịch thiệp).
– Hạnhục: (Hạ nhục).
– Lóngngóng: (Lóng ngóng).
– Đànông: (Đàn ông).
– Đạilượng: (Đại lượng).
– Tứctối: (Tức tối).
– Khángiả: (Khán giả).
– Tấncông: (Tấn công).
– Kêugào: (Kêu gào).
– Mồhôi: (Mồ hôi).
– Nguềnhngoàng: (Nguềnh ngoàng).
– Chưởngcước: (Chưởng cước).
– Thốtnhiên: (Thốt nhiên).
– Họctrò: (Học trò).
– Ậmừ: (Ậm ừ).
– Tẩychay: (Tẩy chay).
– Địabàn: (Địa bàn).
– Hoạtđộng: (Hoạt động).
– Ầmĩ: (Ầm ĩ).
– Hàngxóm: (Hàng xóm).
– Tộinghiệp: (Tội nghiệp).
– Hènmọn: (Hèn mọn).
– Truyềnkiếp: (Truyền kiếp).
– Bảnnăng: (Bản năng).
– Phảnkháng: (Phản kháng).
– Tấtcả: (Tất cả).
– Nhỏnhặt: (Nhỏ nhặt).
– Ngườiđời: (Người đời).
– Hàngxóm: (Hàng xóm).
– Chuồngxí: (Chuồng xí).
– Bấttỉnh: (Bất tỉnh).
– Caosu: (Cao-su).
– Độnglòng: (Động lòng).
– Sửngcồ: (Sửng cồ).
– Hàngxóm: (Hàng xóm).
– Hầuhết: (Hầu hết).
– Nghênhchiến: (Nghênh chiến).
– Trọngthương: (Trọng thương).
– Băngbó: (Băng bó).
– Chiềuchiều: (Chiều chiều).
– Vặtvãnh: (Vặt vãnh).
– Sảnxuất: (Sản xuất).
– Ximăng: (Xi-măng).
– Vuôngvức: (Vuông vức).
– Tươnglai: (Tương lai).
– Hàngxóm: (Hàng xóm).
– Ănnhằm: (Ăn nhằm).
– Sốphận: (Số phận).
– Yếuớt: (Yếu ớt).
– Cửasổ: (Cửa sổ).
– Xổsố: (Xổ số).
– Vừaphải: (Vừa phải).
– Quyếtđịnh: (Quyết định).
– Xinlỗi: (Xin lỗi).
– Nàinỉ: (Nài nỉ).

Danhsách Từ Ghép trong bài:

Vợ-suýt-cưới
Không-đầu-lọc
Đòn-gánh
Móc-gánh
Giấy-dầu

***



Bình luận về bài viết này

The accident [19]

LƯU Ý: MỌI SAOCHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁCGIẢ

Tainạn [19]

Ba bốn hôm nay dưới Mỹ Đình tổchức quả Hộinghị đéo gì các Nguyênthủ Quốctế kinh lắm kinh lắm.

Suốt ngày xe Cam hụ còi chạy dọc Trần Duy Hưng & Nguyễn Chí Thanh & Kim Mã (ie Hưng Thanh Mã) kinh vãi mắm, 15 phút 1 lượt.

Đéo hiểu các lãnhtụ bàn món gì, start lúc mấy giờ sáng, và stop lúc mấy giờ tối, có họp cùng nhau không, có chén cùng nhau không, mà còi hụ đều như hànhkinh gái trinh, từ 7AM tới 10PM. Đặcbiệt quãng 7PM tới 9PM còi liêntục liêntục liêntục chẳng giây ngừng.

Tuyến Hưng Thanh Mã hầunhư têliệt bởi ngàn ngàn Cam Jaothông, Cơdộng, Khuvực.. vậnhành chằngchịt chằngchịt, trong tiếng còi cào tai.

Vănphòng Trung Tướng nằm chính tuyến tuyển, điên mẹ vì còi.

Trung Tướng đang chưởi địt mẹ thằng nầu hụ còi, thì thằng Chim Bông phone.

Nó hàohển, Trung Tướng Trung Tướng, kíu em.

Trung Tướng bẩu, mả cụ mầy, mầy sao?

Chim Bông giọng líu mẹ, em bị Cam siết rùi.

Trung Tướng bẩu, Diềutra? Hìnhsự? Kinhtế?

Chim Bông bẩu, khồng, Jaothông mới bựa chứ.

Trung Tướng cười háháhá, địt mẹ mầy, sâu bẩu mầy coi Cam Jaothông như cứt như cứt?

Chim Bông kể, hôm qua nó cỡi con Mazda 3 của thằng Mặt Vằn phi đường Phạm Hùng, mải phone cho vện, đéo đểý còi hụ nên đéo tránh, bị xe Cam đặcchủng ép mẹ vầu lề (*).

Nó định chưởi theo thônglệ, thì thấy súngống đằngđằng xungquanh, im mẹ luôn.

Đạitá Jaothông đíchthân bắt nó trình giấymá. Nó vửa đưa, Đạitá cầm cả Liuhành cả Bảohiểm xé choạc choạc choạc, vứt mẹ xuống cống, xong tịch Bằng, lại gọi xe-cẩu kéo mẹ con Mazda Mặt Vằn về Trại IV.

Trung Tướng bẩu, nó mần biênbản hông?

Chim Bông bẩu không.

Trung Tướng bẩu, nó hẹn mầy bâugiờ?

Chim Bông bẩu, nó bẩu 3 tháng nếu bên Kiểmsoát không khởitố.

Trung Tướng bẩu, tainạn rùi con ơi, voi cũng đéo kíu nủi mầy.

Chim Bông bẩu, thế em kiện nó tội hạnhục nhândân, tội sai nguyêntắc, tội hànhhung, được không?

Trung Tướng bẩu, anh đéo giảnhời, mầy hỏi quá khó.

Chim Bông bẩu, em chỉ muốn quậy lấy xe giả thằng Mặt Vằn thôi.

Trung Tướng bẩu, anh thật, mầy chưa ăn đạn banh đầulâu là may rùi, mầy đòi được xe miễn phí anh tìnhnguyện dọn hốxí mầy hai năm, miễn phí.

Chim Bông thềuthào, giờ sao, Trung Tướng?

Trung Tướng bẩu, mầy đợi hết Hộinghị, vác trăm chai lên đây, địt mẹ mầy khôn nhà dại chợ.

Ui địt con mẹ thằng liumanh, khôn nhà dại chợ.

(@2010)

(*) Phạm Hùng: Phố nhớn chạy ngang Cung Hộinghị Quốcgia, Hànội Thủđô Vănvật.

Phụlục

Danhsách Từ Dính trong bài:

– Tainạn: (Tai nạn).
– Tổchức: (Tổ chức).
– Hộinghị: (Hội nghị).
– Nguyênthủ: (Nguyên thủ).
– Quốctế: (Quốc tế).
– Lãnhtụ: (Lãnh tụ).
– Hànhkinh: (Hành kinh).
– Đặcbiệt: (Đặc biệt).
– Liêntục: (Liên tục).
– Hầunhư: (Hầu như).
– Têliệt: (Tê liệt).
– Jaothông: (Giao thông).
– Cơdộng: (Cơ động).
– Khuvực: (Khu vực).
– Vậnhành: (Vận hành).
– Chằngchịt: (Chằng chịt).
– Vănphòng: (Văn phòng).
– Hàohển: (Hào hển).
– Diềutra: (Điều tra).
– Hìnhsự: (Hình sự).
– Kinhtế: (Kinh tế).
– Háháhá: (Há há há).
– Đểý: (Để ý).
– Đặcchủng: (Đặc chủng).
– Thônglệ: (Thông lệ).
– Đằngđằng: (Đằng đằng).
– Xungquanh: (Xung quanh).
– Đạitá: (Đại tá).
– Đíchthân: (Đích thân).
– Liuhành: (Lưu hành).
– Bảohiểm: (Bảo hiểm).
– Biênbản: (Biên bản).
– Bâugiờ: (Bâu giờ).
– Kiểmsoát: (Kiểm soát).
– Khởitố: (Khởi tố).
– Hạnhục: (Hạ nhục).
– Nhândân: (Nhân dân).
– Nguyêntắc: (Nguyên tắc).
– Hànhhung: (Hành hung).
– Giảnhời: (Giả nhời).
– Đầulâu: (Đầu lâu).
– Tìnhnguyện: (Tình nguyện).
– Hốxí: (Hố xí).
– Thềuthào: (Thều thào).
– Liumanh: (Lưu manh).
– Quốcgia: (Quốc gia).
– Thủđô: (Thủ đô).
– Vănvật: (Văn vật).

Danhsách Từ Ghép trong bài:

Xe-cẩu

***



329 bình luận

XÓM THỐI (#2)

LƯU Ý: MỌI SAOCHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁCGIẢ

*Truyện ngắn by Hoàng Tuấn Dũng*

XÓM THỐI (II)
PHÁO RAN MÙA CƯỚI

Từ đận lão Sửu về Xóm và được vìnể, dân Xóm bày tục mới: Mâm Trầu Ăn Hỏi của thanhniên Xóm phải có Tượng Lão Sửu.

Con tượng đặt chạm trước cả tháng, kíchcỡ chai sâmbanh, bôi đủ năm màu đỏ xanh vàng đen trắng. Mốt hiệnnay là tượng Ông Lộc.

Riêng Ăn Hỏi của thằng Hạng chơi con tượng khác thường: Một tay trai áodài khănxếp cưỡi ngỗng vàng xách chùm cau đỏ, giá hai chiếc xeđạp Tàu.

Hạng chuyên làm than (*). Sáng, nó kéo xe xuống mương Cầu Nứa, đánh đầy xe bùn về sân sau Chùa Họa (**). Trưa, nó trộn bùn với than cám và nắm những nắm than hình đống phân trâu, phơi khắp Chùa.

Các sư ông sư bà không kháng. Hạng từng túm đầu một đồngbào trót dẫm than nó, vừa vả vừa chửi rất hiểm, “Mày trọc bố cũng có chỗ túm phạng hộc máu mồm”. Mẹ Hạng nói, “Nương Phật Mô Phật, khi nào không phải đun than tôi bắt con tôi dọn Chùa sạch lìlì, cái thằng Hạng cục thế nhưng chửa giờ bẻ tượng đập hương”.

Bôlão Xóm bảo bà Hạng xưa Phật Tử chínhtông, đốn từ hồi ông Hạng ở tù. Cha Hạng mắc tội lợidụng tựdo tínngưỡng chốngđối chínhquyền, bị dẫn đi Cảitạo và chết trên Rú.

Chiều, nắm than xong, Hạng để trần ra quán Bà Thí, gọi bát cháo lòng húp xìxoạp.

Mũi chấm vào cháo nóng, con chuột bắp tay chạy lên chạy xuống, da đỏ như vịt quay thừa phẩm, Hạng được cô Lan Chột tống tình.

Cô Lan bốn hai tuổi, hơn Hạng mười tuổi, chưa chồng, chột do một vụ ghentuông. Cô nghiện ăn tiết-canh, nhà khò vàng, khá giàu (***).

Cô Lan thường khoe hai kỳtích. Một, cô là người đầutiên của Xóm nạo thai, thời ông Điền (Giámđốc Bệnhviện Sản) còn tậptành hộlý. Hai, cô ăn tiết-canh nhanh nhất Miền Bắc, nhanh hơn đànông uống bia, bốn bát/phút. Cô đã uống máu một vạn lợn.

Hạng đồngý thành chồng cô Lan.

Cô Lan giao tiền Hạng sắm Ăn Hỏi, Hạng nghĩ ra hìnhmạo gã trai cưỡi ngỗng vàng.

***

Thằng trai nói.

“Sao em trụi này?”.

“Đú sớm không mọc chứ sao”.

“Em đây lâu chưa?”.

“Mới. Hôm thằng chồng em đe cưới vợ. Nay nó Ăn Hỏi, tí pháo đìđùng cho xem”.

“Đẹp này sao nó bỏ?”.

“Đẹp mài mà ăn. Nó già em mười lăm tuổi. Chơi nhau bốn năm. Tay nó bằng chân anh. Hêhê. Thathiết phết. Nhưng lấy nó, vợchồng nặn than con mút xỉ à. Cốt nó nhớ mình. Nó quên cũng buồn. Anh chơi Túi không?”.

“Túi gì?”.

“Haha Ông Ngố trộm vợ đi gái. Chơi Túi tí trả bà Oanh hai ngàn”.

“Thôi chả cần”.

“Ờ mà cần chó gì. Bệnh Bé hai mũi thuốc khỏi. Bệnh To đằng nào cũng ngỏm. Chỉ sợ bệnh chết đếch chết được, mà đau ngứa laidai. Nhở”.

“Anh không biết”.

“Anh đúng chả biết gì. Em thích anh. Thôi Ông Ngố, đi Túi vào”.

Pháo nổ tìtạch. Mùa cưới bắtđầu. Hàng loạt trẻcon sẽ chào đời sau dăm tháng. Ai nấy cười tươi. Ngẫm đâu một thếgiới đang thèm khóc.

XÓM THỐI (III)
NƯỚC MẮT ĐÁ

Đứa trai vừa chuyệntrò với vợ-suýt-cưới của thằng Hạng là thằng Nhược.

Nhược mười bảy tuổi, bé choắt, chăm, ngu có tiếng.

Trước, Nhược chuyên gánh nước thuê cho những giađình nghèo không tiền lắp nước máy hoặc thuê bơm nước, lại yếu sức và sinhhoạt tằntiện.

Laođộng của Nhược rẻ nhất trầnđời: khoản ngang hai điếu thuốc không-đầu-lọc cho một gánh bốn mươi lít nước từ bể xa trăm rưởi mét.

Thương hay quý, cũng không ai trả hơn. Kháchhàng của Nhược chẳng phải Thượngđế.

(Dừng bốt câu vìu)

(Hải Phòng 1992)

***

Chúthích by An Hoàng Trung Tướng:

(*) Làm Than: Hay Nắm Than, thuộc côngnghiệp chếtác than đun bếp. Là một lãnhvực kinhtế phổthông thời Thiênđàng 198x, khi 50% số bếp đun của các giađình Lừa xài than bùn (50% còn lại xài bếp rạ, bếp củi, bếp mùn, bếp dầu, 0% xài bếp điện, bếp gaz, kểcả giađình lãnhtụ).

(**) Xe: Ý nói Xe Cảitiến, phươngtiện vậntải 2-bánh kéo-tay đadụng thời Thiênđàng 198x, bigiờ vưỡn thịnhhành tại Hànội II.

(***) Khò Vàng: Nghề tuyệtđỉnh caocấp thời Thiênđàng 198x, chiên dùng đèn-khò Acetylene khò kiểmtra “tuổi” dững quả nhẫn vàng traođủi buônbán của Lừa Gộc.

Phụlục

Danhsách Từ Dính trong bài:

– Vìnể: (Vì nể).
– Thanhniên: (Thanh niên).
– Kíchcỡ: (Kích cỡ).
– Sâmbanh: (Sâm banh).
– Hiệnnay: (Hiện nay).
– Áodài: (Áo dài).
– Khănxếp: (Khăn xếp).
– Xeđạp: (Xe đạp).
– Đồngbào: (Đồng bào).
– Lìlì: (Lì lì).
– Bôlão: (Bô lão).
– Chínhtông: (Chính tông).
– Lợidụng: (Lợi dụng).
– Tựdo: (Tự do).
– Tínngưỡng: (Tín ngưỡng).
– Chốngđối: (Chống đối).
– Chínhquyền: (Chính quyền).
– Cảitạo: (Cải tạo).
– Xìxoạp: (Xì xoạp).
– Ghentuông: (Ghen tuông).
– Kỳtích: (Kỳ tích).
– Đầutiên: (Đầu tiên).
– Giámđốc: (Giám đốc).
– Bệnhviện: (Bệnh viện).
– Tậptành: (Tập tành).
– Hộlý: (Hộ lý).
– Đànông: (Đàn ông).
– Đồngý: (Đồng ý).
– Hìnhmạo: (Hình mạo).
– Đìđùng: (Đì đùng).
– Thathiết: (Tha thiết).
– Vợchồng: (Vợ chồng).
– Laidai: (Lai dai).
– Tìtạch: (Tì tạch).
– Bắtđầu: (Bắt đầu).
– Trẻcon: (Trẻ con).
– Thếgiới: (Thế giới).
– Chuyệntrò: (Chuyện trò).
– Giađình: (Gia đình).
– Sinhhoạt: (Sinh hoạt).
– Tằntiện: (Tằn tiện).
– Laođộng: (Lao động).
– Trầnđời: (Trần đời).
– Kháchhàng: (Khách hàng).
– Thượngđế: (Thượng đế).
– Chúthích: (Chú thích).
– Côngnghiệp: (Công nghiệp).
– Chếtác: (Chế tác).
– Lãnhvực: (Lãnh vực).
– Kinhtế: (Kinh tế).
– Phổthông: (Phổ thông).
– Thiênđàng: (Thiên đàng).
– Kểcả: (Kể cả).
– Lãnhtụ: (Lãnh tụ).
– Cảitiến: (Cải tiến).
– Phươngtiện: (Phương tiện).
– Vậntải: (Vận tải).
– Đadụng: (Đa dụng).
– Bigiờ: (Bi giờ).
– Thịnhhành: (Thịnh hành).
– Tuyệtđỉnh: (Tuyệt đỉnh).
– Caocấp: (Cao cấp).
– Kiểmtra: (Kiểm tra).
– Traođủi: (Trao đủi).
– Buônbán: (Buôn bán).

Danhsách Từ Ghép trong bài:

Tiết-canh
Vợ-suýt-cưới
Không-đầu-lọc
2-bánh
Kéo-tay
Đèn-khò

***



Bình luận về bài viết này

Declaration of establishment of Digital State of Asinero

LƯU Ý: MỌI SAOCHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁCGIẢ

Buas Tuyên Ngôn Lập Quốc

Mặt địacầu năm trăm trẹo câylômếch vuông.

Tấtthẩy thuộc về hai trăm quốcgia của ngần ý lãnhtụ cùng trẹo trẹo chiếnbinh lưng găm dầy hàng nóng sẵnsàng tưới máu bấtkỳ ai hohe đòi nửa mẩu.

Câylômếch nầu dành cho Ông Người Tựdo?

BỞI VẬY AN HOÀNG TRUNG TƯỚNG KÈN TO, ĐẠIDIỆN CỘNGĐỒNG DÂN MẠNG QUỐCTẾ CHUNG TƯTƯỞNG, HÔM NAY, TẠI ĐÂY, TUYÊNBỐ THÀNHLẬP QUỐCGIA SỐ CỦA NHỮNG NGƯỜI TỰDO, ĐƯỢC BIẾT NHƯLÀ QUỐCGIA TỰDO KHÔNG GIỚIHẠN ASINERO.

TRUNG TƯỚNG TUYÊNBỐ, từ 0h00 ngày 26 tháng Mười năm 2010, Quốcgia Asinero là độclập, bấtkhảxâmphạm, và bìnhđẳng mọi quốcgia hiệnhữu.

Lãnhthổ Asinero là không giớihạn và nằm trong túi và ví và óc và máytính mỗi côngdân nó.

Côngdân Asinero là ông người vậtlý hoặc non-vậtlý tuyênthệ yêu và bảovệ nền độclập và tựdo của Quốcgia Asinero.

TRUNG TƯỚNG ĐÃ KÝ.

Declaration of establishment of Digital State of Asinero

The globe is five hundred million kilometers square.

All belonging to two hundred states by the same number of big-leaders with millions soldiers binding full of hot things on their back that ready to blood anyone willing to ask for a half of piece.

Which kilometer been made for Free Humans?

ACCORDINGLY AL HUANG THE HUGE HORN GENERAL, REPRESENTATIVE OF THE INTERNATIONAL NETIZENS COMMUNITY WALKING HIS WAY, IS HERE, THIS DAY, AND DECLARES THE ESTABLISHMENT OF A DIGITAL STATE OF FREE HUMANS, TO BE KNOWN AS THE FREE WITH NO BOUNDS STATE OF ASINERO.

THE GENERAL DECLARES THAT, from the moment of 0.00 of October 26th 2010, the State of Asinero is independent, unbreakable, and equal to every existing state.

Asineran territory is boundless and is laid in pocket and wallet and brain and computer of each its citizen.

Asineran citizen is either physical human or non-physical one pledging to love and protect the independence and the freedom of the State of Asinero.

THE GENERAL HAS SIGNED.

(@2010)



274 bình luận

XÓM THỐI (#1)

LƯU Ý: MỌI SAOCHÉP PHẢI GHI RÕ NGUỒN VÀ TÁCGIẢ

Hoàng Tuấn Dũng là nhóm viên Văn Bựa.

Trung Tướng giớithiệu một tácphẩm cô cổ đặng thayđủi khôngkhí Bựa Mần Xiền sôisục sôisục.

XÓM THỐI

*Truyện ngắn by Hoàng Tuấn Dũng*

Xóm Thối là địadanh đáng thamquan nhất của Thànhphố Các Nhânvật ta sắp gặp. Bởi lý gì? Mời nghe dõi.

Cưdân đầutiên của Xóm Thối là Tổ họ Lê, nguyên tên ghi trong bia thờ là Lê Ban, chả rõ có phải tên thật không.

Nên nhắc điều này, vì các nhà-làm-sử vẫn chưa nhấttrí hai vấnđề:

1. Lê Ban giới nam hay giới nữ?

2. Lê Ban lập Xóm Thối (Ấp Thối, Làng Thối) tự baogiờ?

Các nhà-làm-sử già khẳngđịnh Lê Ban là nữ, lập Xóm từ năm 102 (Không Ngàn Một Trăm Lẻ Hai), dựa trên truyềnthuyết, cadao, hòvè.

Các nhà-làm-sử trẻ phảnbác dựa trên luậncứ:

1. Tượng thờ Lê Ban ngực lép, có ria mép, hai bên ngự hai hầunữ. Lê Ban phải là nam.

2. Cây đa cạnh lăng Lê Ban 2500 tuổi. Lê Ban phải cũ hơn nó. Bởi đa là giống cây thiêng, người trồng mới mọc, chim muông hổ báo chỉ gieo được tầmcỡ si trở xuống, như khoailang, dưahấu.

Sử cãi nhau nhiều, và còn cãi nữa. Nhưng thôi, đàng nào khẩu Họ Lê cũng chiếm số chính ở Xóm. Mặt khác, đám sửsách cả trẻ lẫn già nói trên đã nhấttrí Xóm Thối là Lỗ Đẻ Thànhphố. Điểm này đáng tựhào rồi.

Xóm Thối đã vài lần thay tên: Tiểukhu An Nguyên, Phường Lê Ban.. Tên nào cũng hay, nhưng dân Xóm không ưa lối bángbổ tổtiên mức đó. Giờ đến Xóm hỏi ngách X ngõ Y Phường Lê Ban chắc sẽ bị trỏ ra dãy vệsinh côngcộng. Bôlão Xóm bảo Thối là tên vợ hoặc chồng hoặc con cả Cụ Tổ.

Xóm Thối có những tiệmăn với đủ món xuyên đêm, từ Sâm Lình Dê, Lê Cậng Khỉ caocấp, tới Lợi Trâu Nướng, Mũi Chó Hầm bìnhdân.

Xóm Thối có những hội Bàn Lá, Tẩu Tôm, Xóc Đĩa kinhniên, khiến lắm cha dulạc Anh Quốc Pháp Quốc còn viết thư hỏithăm hay gởi Bài Tây về tặng.

Xóm Thối có những Phòng Trà mêly, vídụ Lan Chiêu Quán, chốn tiêudao thimộng của những vị biết tìm khácbiệt.

Tấtnhiên, Xóm Thối có nơi phụng Phật và tộcthánh Lê Ban: Chùa Họa.

Và Xóm Thối có những chuyện buồn.

XÓM THỐI (I)
CHỈ BÁN KIỆT TÁC

Cách nay chưa lâu, dân Xóm ít ai nhớ lão Sửu. Một tay già dở nết không thấy mặt bảy tám năm trời chẳng đáng bậntâm hơn con mèo què cóthể bẫy về đánh nồi Rựa Mận.

Lão Sửu từng là kho truyện của Xóm những tối rách việc. Truyện lão như đào lên từ nền đất hai ngàn năm. Lão phán chỗ có giếng đá Tổ. Lão tả những vụ cướp đồng đen trong Chùa Họa. Lão vẽ sơđồ hầm trốn lính thời Thế Chiến..

Lão Sửu không vợ con. Họ chết hay bỏ lão đi không ai rành.

Lão có nghề kiếm sống: Chạm những con tượng gỗ nhiều màu. Tượng lão đẹp vôngần, mỗi con mỗi vẻ.

Sảnphẩm lão bán không chạy, chúng quá đắt.

Lão gạ bán cho trẻcon Xóm, chả đứa bé nào dạidột đổi mười bữa xôi sáng lấy Ông Hộ Pháp đao xanh mão đỏ.

Lão mang gạ bán cho khách viếng Chùa Họa.

Ai chẳng biết hồi chục năm về trước khách vãn chùa đông vắng? Rặt giàlàng gầy ốm mắt dài lệ tưởng một thuở xaxăm rước kiệu Bà trảy Hội, xin lộc Cô ăn dưới gốc lan vàng.

Những già ấy mua tượng lão Sửu vì điều nhânđức mót nơi cổng Phật.

Lão Sửu là kẻ bán hàng khéoléo. Lão nói, “Bẩm Cụ, Cụ đón một Ông đặt đầu giường-hộp, ngó một lần, nhớ nước Phật trên Giời” (*).

Khách nói, “Hàng bác thật đẹp, tôi một con”.

Lão Sửu lại nói, “Cụ đón thêm Ông nữa cho các cháu ở nhà?”.

Khách trảlời, “Đẹp quá, trẻ nghịch phí đi”.

Có thời, lão Sửu tập chế những con tượng xấu. Nhưng chế xong chưa nhấc khỏi giá sơn, lão đã đập nát.

Lão nói, “Nghĩ Ông Tượng mình đứng cạnh con tòhe mà xâyxẩm”.

Ngườita bảo, đói chết mẹ, sĩdiện.

***

Lão Sửu bỏ Xóm. Một đôi vợchồng tuổi mười bảy mười tám tiếpquản cái gậm lều của lão.

Tới kỳ ta chăm Lễ Bái.

Người nhớ lão Sửu bảo, khổ lão Sửu chả còn đây bán tượng. Bọn nhãi giờ quẳng đống tiền mua mấy cái vòng xương.

Người lại bảo, hàng Tây Tàu làm bằng máy đầy, vừa đẹp vừa rẻ, lão cạnhtranh sao nổi.

Người khác bảo, lão ănmày trong Sế Công, đáng kiếp.

***

Gần Tết năm rồi, bỗngdưng lão Sửu về Xóm.

Phổngphao, béotốt, lão mặc áo len ghi ngoài sơmi cổ cứng, thắt càvạt, thật trẻ so tuổi lão bảy mươi.

Lão tậu một nhà to đầu Xóm, thuê chục thằng choaichoai về đẽo đục suốt ngày.

Lão vẫn hành nghề của lão. Tây, Kiều vào ra nhộnnhịp.

Lão kể lão langbạt xó hè nách chợ hai năm, nhưng chưa baogiờ chịu làm thứ đồchơi kiểu ngựa bìa chân dây thép.

Lão nói, “Chỉ Bán Kiệt Tác”.

XÓM THỐI (II)
PHÁO RAN MÙA CƯỚI

Từ đận lão Sửu về Xóm và được vìnể, dân Xóm bày tục mới: Mâm Trầu Ăn Hỏi của thanhniên Xóm phải có Tượng Lão Sửu (**).

Con tượng đặt chạm trước cả tháng, kíchcỡ chai sâmbanh, bôi đủ năm màu đỏ xanh vàng đen trắng. Mốt hiệnnay là tượng Ông Lộc.

Riêng Ăn Hỏi của thằng Hạng chơi con tượng khác thường: Một tay trai áodài khănxếp cưỡi ngỗng vàng xách chùm cau đỏ, giá hai chiếc xeđạp Tàu.

(Dừng bốt câu vìu)

(Hải Phòng 1992)

***

Chúthích by An Hoàng Trung Tướng:

(*) Giường Hộp: Giường ngủ thịnhhành của Lừa 198x.

(**) Ăn Hỏi: Một côngđoạn quantrọng trong chuỗi nghithức cướicheo của Lừa.

Phụlục

Danhsách Từ Dính trong bài:

– Giớithiệu: (Giới thiệu).
– Tácphẩm: (Tác phẩm).
– Thayđủi: (Thay đủi).
– Khôngkhí: (Không khí).
– Sôisục: (Sôi sục).
– Địadanh: (Địa danh).
– Thamquan: (Tham quan).
– Thànhphố: (Thành phố).
– Nhânvật: (Nhân vật).
– Cưdân: (Cư dân).
– Đầutiên: (Đầu tiên).
– Nhấttrí: (Nhất trí).
– Vấnđề: (Vấn đề).
– Baogiờ: (Bao giờ).
– Khẳngđịnh: (Khẳng định).
– Truyềnthuyết: (Truyền thuyết).
– Cadao: (Ca dao).
– Hòvè: (Hò vè).
– Phảnbác: (Phản bác).
– Luậncứ: (Luận cứ).
– Hầunữ: (Hầu nữ).
– Tầmcỡ: (Tầm cỡ).
– Khoailang: (Khoai lang).
– Dưahấu: (Dưa hấu).
– Sửsách: (Sử sách).
– Nhấttrí: (Nhất trí).
– Tựhào: (Tự hào).
– Tiểukhu: (Tiểu khu).
– Bángbổ: (Báng bổ).
– Tổtiên: (Tổ tiên).
– Vệsinh: (Vệ sinh).
– Côngcộng: (Công cộng).
– Bôlão: (Bô lão).
– Tiệmăn: (Tiệm ăn).
– Caocấp: (Cao cấp).
– Bìnhdân: (Bình dân).
– Kinhniên: (Kinh niên).
– Dulạc: (Du lạc).
– Hỏithăm: (Hỏi thăm).
– Mêly: (Mê ly).
– Vídụ: (Ví dụ).
– Tiêudao: (Tiêu dao).
– Thimộng: (Thi mộng).
– Khácbiệt: (Khác biệt).
– Tấtnhiên: (Tất nhiên).
– Tộcthánh: (Tộc thánh).
– Bậntâm: (Bận tâm).
– Cóthể: (Có thể).
– Sơđồ: (Sơ đồ).
– Vôngần: (Vô ngần).
– Sảnphẩm: (Sản phẩm).
– Trẻcon: (Trẻ con).
– Dạidột: (Dại dột).
– Giàlàng: (Già làng).
– Xaxăm: (Xa xăm).
– Nhânđức: (Nhân đức).
– Khéoléo: (Khéo léo).
– Trảlời: (Trả lời).
– Tòhe: (Tò he).
– Xâyxẩm: (Xây xẩm).
– Ngườita: (Người ta).
– Sĩdiện: (Sĩ diện).
– Vợchồng: (Vợ chồng).
– Tiếpquản: (Tiếp quản).
– Cạnhtranh: (Cạnh tranh).
– Ănmày: (Ăn mày).
– Bỗngdưng: (Bỗng dưng).
– Phổngphao: (Phổng phao).
– Béotốt: (Béo tốt).
– Sơmi: (Sơ-mi).
– Càvạt: (Cà-vạt).
– Choaichoai: (Choai choai).
– Nhộnnhịp: (Nhộn nhịp).
– Langbạt: (Lang bạt).
– Baogiờ: (Bao giờ).
– Đồchơi: (Đồ chơi).
– Thanhniên: (Thanh niên).
– Kíchcỡ: (Kích cỡ).
– Sâmbanh: (Sâm-banh).
– Hiệnnay: (Hiện nay).
– Áodài: (Áo dài).
– Khănxếp: (Khăn xếp).
– Xeđạp: (Xe đạp).
– Thịnhhành: (Thịnh hành).
– Côngđoạn: (Công đoạn).
– Quantrọng: (Quan trọng).
– Nghithức: (Nghi thức).
– Cướicheo: (Cưới cheo).

Danhsách Từ Ghép trong bài:

Nhà-làm-sử: (Nhà làm sử).
Giường-hộp: (Giường hộp).

***



Bình luận về bài viết này